Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2016

CÓ NHỮNG NGÀY...


Có những ngày bình lặng đến giản đơn
Nghe sóng vỗ rì rào cùng biển hát
Ngắm mây chiều lãng đãng trôi dào dạt
Chợt thấy lòng ấm áp, rất bình an.
Có những ngày gạt bỏ những thở than.
Để chào đón chút tinh khôi của nắng
Để đọng lắng những ân tình sâu nặng
Thấy đắng, buồn chỉ thoáng giấc mơ thôi...

21/08/2016
Thích
Bình luận

MƯA - NẮNG SÀI GÒN

Sài Gòn thường được nhắc đến với những cơn mưa chợt đến rồi chợt đi. Ấy vậy mà từ xế chiều qua, mưa không còn "đỏng đảnh" nữa. Cả Sài thành như sục sôi trong biển nước mênh mông.
Nhưng trải một đêm tầm tã, nắng đã lên. Cái khoảnh khắc "sau cơn mưa trời lại sáng" khiến cho lòng nhiều xốn xang. Đi trong dịu mát của đất trời, chợt nhận ra gương mặt mọi người chẳng còn vương nét muộn phiền, bước chân không vội vàng và dường như đã trôi hết nhọc nhằn của ngày cũ.

Một chút nắng, thêm một chút gió của ngày sau cơn mưa như chất chứa nhiều điều...
Bên kia vạt nắng là khung trời rất khác
27/08/2016

ĐỜI VẪN ĐẸP SAO🎆


Mùa sang mang theo heo may và một chút sâu lắng trong tâm hồn.
🌹
Sống, đi nhiều, tự tìm, tự hỏi, tĩnh tâm và ngẫm... đã ngộ ra nhiều điều từ những thân phận khác nhau, những mảng màu đối lập hay những mảnh ghép của mỗi cuộc đời để thấy mình vẫn còn may mắn.
🌷
Cuộc sống luôn luôn có những điều kỳ diệu. Đến trong cuộc đời này là hạnh phúc, nhưng được sống khỏe mạnh, an nhiên tự tại là điều hạnh phúc hơn. Đừng ngỡ ngàng trước những thứ người khác đang nắm giữ rồi cho đó là hạnh phúc. Bởi, biết đâu họ cũng rất khát khao có được những cái mà mình đang sở hữu.
"LỐI ĐI NGAY DƯỚI CHÂN MÌNH" – không bao giờ là huyễn hoặc cả. 
Thế nhé! 😘
07/09/2016

07/09/2016


BẬN, BẬN LẮM.


(Gửi "Bồ câu bé nhỏ" của anh)😜
Em BẬN LẮM... Anh biết. Em, em hỡi...
Nên chẳng còn gọi điện, gửi dòng tin
Anh mong chờ, em vẫn cứ lặng im?!
Hoặc nhắn vội: “Thông cảm, em BẬN LẮM”.
Em BẬN LẮM, anh biết em BẬN LẮM.
Còn lúc nào để thăm hỏi nhau đâu
Anh đã thôi trách móc với u sầu
Vì có biết khi nào em rảnh rỗi?
Em BẬN LẮM... chẳng thường xuyên thăm hỏi
Mất thói quen chúc nhau giấc ngủ ngon
Ngừng hỏi xem đã khỏi bệnh hay còn
Dần quên lãng lời mừng nhau mỗi sáng.
Em luôn nói, rằng "em đây... BẬN LẮM
Việc em nhiều, không kể xiết nghe anh
Thời gian đâu mà nhắc nhở, dỗ dành.
Ta đều lớn, cứ tự lo. Anh nhé!"
Anh đã hiểu, chỉ âm thầm lặng lẽ
Em bận nhiều, nên dám giận chi đâu
Nhưng em ơi, sợ đến lúc ngoảnh đầu
Yêu thương đã nhạt nhòa cùng dĩ vãng.
(Viết thuê theo đơn đặt hàng)

12/9/2016

ĐỢI

Hãy yên lòng đứng nơi ấy đợi anh!
Anh sẽ đến nhanh, nhé em! Đừng vội.
Thoáng lúc nào thấy đôi chân mệt mỏi,
Em cứ ngồi, anh sẽ tới gặp em.😍
(Em là ai thế?!?!?!)
20/9/2016


TRĂNG ĐƠN CÔI


(Viết thuê cho con nhỏ hàng xóm, ngày nó buồn nhiều)
Sài Gòn say vào giấc ngủ đã lâu.
Gió đi đâu mà im lìm tiếng lá?
Khi chia xa, chốn quen bỗng thành lạ.
Lối em về, cũng chợt thấy xa xa.
Một ngày dài rồi lại sắp trôi qua
Em vẫn thức viết cho anh mỗi tối.
Lời động viên khi mưa giông, bão nổi.
Mà giọt buồn lăn mặn cả bờ môi.
Trăng đêm nay dường như quá đơn côi
Soi vành khuyết, ôi giống như hờn dỗi!
Mây mang giúp bài thơ em viết vội
Gởi lòng mình, nhờ gió chuyển đến anh.

24/9/2016

EM

Em lại về với góc nhỏ của em thôi
Có thể vì em, hay chẳng vì điều gì khác
Muốn được an nhiên trong trời chiều nắng nhạt
Để đón bình yên trở lại mỗi đêm về.

ĐƯỜNG VINH QUANG KHÔNG TRẢI HOA HỒNG

NÓ chinh phục "đỉnh cao" không phải bằng sự leo trèo của đôi chân. Từ những sách vở, tài liệu mang về mỗi ngày một nhiều hơn, từ những miệt mài khám phá chân trời mới với niềm say mê, thích thú..., NÓ đã được vinh danh và đội vòng nguyệt quế với lời nhận xét vô cùng ấn tượng: "CHIẾN THẮNG ĐẦY THUYẾT PHỤC, BAN GIÁM KHẢO KHÔNG THỂ BÀN LUẬN GÌ THÊM"
🌸🌿🌷

NÓ lại âm thầm và đầy quyết tâm hướng tới một đích mới.
CÔ GIÁO SUỐT ĐỜI của NÓ mãi luôn truyền năng lượng và dõi theo NÓ trên mọi nẻo đường. 😆😘👏🎵







Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2016

THÁNG SÁU ĐẾN RỒI!


🌹🍀🌼🌿🌷🌱🌺

Tháng Sáu đến rồi! Anh có ước gì không?
Chiều Hạ mưa, trải mênh mông nỗi nhớ
Ríu rít gọi nhau, bầy chim tìm về tổ.
Lúc giao mùa, anh có mong mỏi như em?

Tháng Sáu đến rồi! Mưa nắng cứ đan xen
Mưa vừa đủ cho lòng người thổn thức
Cành phượng vĩ đỏ một màu rạo rực
Anh ước mơ gì về chuyện của chúng ta?

Tháng Sáu đến rồi! Xao xuyến một mùa hoa
Cho bản tình ca lứa đôi hòa cùng nhịp
Mau về bên nhau cho tháng này còn kịp
Để mưa hết lạnh lùng, nồng ấm những bàn tay.

#Say đắm tuổi đôi mươi#
04/06/2016

Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2016

THÁNG TƯ VỀ


Tháng tư về mang theo ký ức xưa
Nắng chói chang, hạ trải vàng khắp phố
Giọt mồ hôi trên má em ửng đỏ👩
Gió khẽ đùa, chùm hoa nắng đu đưa
Tháng tư về khao khát những cơn mưa
Dào dạt trưa, bóng mây thưa là tạnh
Nắng bừng lên trên chồi non lấp lánh🌱
Một giọt mưa còn đọng phía chân trời.
Tháng tư về, thả khắc khoải đầy vơi
Về nơi ấy...xa xôi rồi. Trăn trở!😣
Gom yêu thương của bốn mùa nhung nhớ.
Em chở đầy, cất giữ cả trong thơ....
🌼🌿🌸🍀🌷
🌱

NHỚ BA - NGƯỜI CON THƯƠNG YÊU NHẤT TRÊN ĐỜI

Lâu lắm rồi con không còn cơ hội nói chuyện với BA. Nghĩ mà nhớ, mà đong đầy yêu thương.
Mấy chục năm về trước, BA đón con về nhà. Nghe MẸ kể: Con khóc nhè nhẹ trong lòng BA, còn BA thì lệ ngập ngừng khóe mắt. Niềm hạnh phúc vô biên.
Cả cuộc đời, BA không để con phải chịu khổ. BA giỏi võ cổ truyền với tinh thần thượng võ: "bàn tay thép đặt lên trái tim từ ái". Đôi tay chắc khỏe với "nội công thâm hậu" có thể tách đôi cái chén sứ một cách dễ dàng, có thể vắt kiệt một cái áo đến độ đứt từng chiếc nút... Nhưng BA luôn bảo vệ con bằng sự mềm mại của lòng nhân hậu và sự bao dung. Con lớn rồi nhưng vẫn luôn nũng nịu với BA.

BA cảm thấy thời gian qua nhanh quá khi con đến lúc phải đi học xa nhà, nên vừa mong con lớn khôn nhưng cũng lại muốn ngày này đến chầm chậm một tí. Con hiểu lắm. Lòng vỡ òa cảm xúc.
Rời xa BA, bao nhiêu điều muốn nói con chỉ biết gửi theo những lá thư. Thay đổi chỗ ở nhiều lần, sách vở và vật dụng cá nhân có thể bỏ bớt, nhưng thư của BA thì vẫn còn nguyên vẹn. Trên nền giấy đã ố vàng của gần 30 năm mưa nắng, những lời dặn dò vẫn còn dào dạt với nét chữ rắn rỏi, tươi màu mực xanh Hồng Hà. Con cảm nhận được: có những chuyện con không tiện nói nhưng BA biết hết cả đấy!
Hôm qua, hôm nay và những ngày sau nữa, BA vẫn luôn ở bên con, nắm tay con và đưa con đi qua mọi nẻo đường.
Đơn giản là BA không để con phải chịu khổ

DỰ PHÒNG

(Viết cho người vừa nằm xuống chiều nay)


Bạn có thể dự phòng một đồ vật, một sự việc, một lần đong đếm. Nhưng trái tim, tâm hồn và tình yêu của một con người thì chẳng bao giờ làm như thế được. Người ta chẳng mãi ngây ngô để trở thành người chờ đợi, biến mình thành kẻ dự phòng. Bạn cũng không được phép dự phòng một trái tim, một tình yêu đối với bạn rất chân thành.
Chẳng ai có thể mãi mãi ở một vị trí. Cho nên bạn đừng tưởng mình luôn ở thế bề trên, nghĩ người ta ngây ngô rồi cho mình có quyền biến người ta thành người dự phòng theo ý của mình. Cuộc sống có thể làm người ta vấp ngã nhưng nó cũng làm họ sáng mắt. Nỗi đau có thể làm người ta khóc nhưng cũng làm người ta bừng tỉnh, biết cần làm gì với hiện tại. 
“Tình yêu có sức mạnh của nó, nhưng đừng nhân danh tình yêu để lúc vui thì biền biệt, lúc buồn thì đến quấn quýt tạm bợ lắm xót xa”. 
Bạn không muốn thì tại sao cứ dành tặng cho người khác.
Bạn không thể đem một con người, một trái tim, một tình yêu, một số phận để dự phòng khi bạn cũng là một con người. Và khi bạn xem tình yêu hay cuộc đời ai đó là dự phòng, nghĩa là bạn đang hạ thấp mình một cách đáng thương chứ không phải bạn đang xem thường tình cảm vấn vương của người ấy…
Người ta sẽ biết từ chối, dừng lại hay bước đi để chính mình cảm thấy nhẹ nhàng và thanh thản…
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Bình luận

KÝ ỨC THÁNG NĂM



🌟
💞

Em gối đầu lên ký ức tháng Năm
Nằm thao thức, vấn vương về thuở ấy
Thời cắp sách, vui hồn nhiên chạy nhảy
Tóc hoe vàng, khi nắng cháy - hạ sang.
🙉👬📖📐📏📚
Em gối đầu lên kỷ niệm xốn xang
Gió lang thang qua từng ô cửa sổ
Bên lớp học, cành phượng bừng sắc đỏ
Ve râm ran nhắc nhở một mùa thi.
📕📓📒📖📰
Em gối đầu trên lưu bút chia ly
Ở và đi, nên bùi ngùi luyến nhớ
Thư dấu tên, ai ép vội trong vở?
Má ửng hồng, mỗi lần giở ra xem!
💖💌🌠😮💑
Tháng Năm rồi, bao nhung nhớ đan xen
Hẹn ước xưa đưa em về lối cũ
Hương ngọc lan mơn man lời nhắn nhủ
Ai đợi ai ... ở nơi cuối con đường.
👥🌹🍀🌼🌟💏

Tháng Năm về dệt óng sợi nắng vương
Thân thương lắm một trời đầy hoa mộng.

(Em thơ thẩn và em ngớ ngẩn. Thiệt là trớt quớt chẳng giống ai. Nhưng mà em thích. Kệ em. 😛😍😜😘)

‪#‎ThangNamCuaMai‬#
 — tại Đường Xưa Lối Cũ.

THÁNG 5 CỦA MAI (2015)


Mẹ sinh Mai một ngày cuối tháng năm
Ngày trời trong, mây xanh và rất nắng
Ngày Ba vui, mà ngỡ như thầm lặng
Ngày Mẹ mừng, tất bật với thương yêu.


Để hôm nay Mai nhớ Ba thật nhiều,
Mai thương Mẹ bao dặm dài khó nhọc,

Công sinh thành tạo cho Mai hình vóc.
Ơn dưỡng dục trĩu nặng cả đôi vai.

NỖI NHỚ...


Anh đừng cười khi em bảo nhớ anh

Nhớ cả lúc mới gặp nhau trò chuyện

Nhớ ngay lúc anh nhìn em âu yếm

Thật lạ kỳ sao nhớ suốt không thôi


Nỗi nhớ anh chẳng lúc nào chịu vơi

Lúc nào cũng đong đầy bên ngay lề ngực trái

Em chẳng biết làm gì để mà ngăn nó lại

Suốt ngày dài cứ nhớ suốt anh ơi


Dẫu ngày ngày vẫn kề cận đấy thôi

Đôi lúc gặp nhau cũng có hờn giận dỗi

Cũng ngúng nguẩy quay đầu như là anh có lỗi

Hết giận rồi nỗi nhớ lại nhiều hơn


Chẳng biết sao ngay cả lúc chập chờn 

Trong giấc ngủ cũng nhớ anh nhiều thế

Nhớ anh nhiều làm sao mà em kể

Thôi để trong lòng cho nỗi nhớ dày thêm


P/s viết cho những cuộc tình nồng nàn sắc thắm :)))


Ban Mai) 2/6/15

LÂU LẮM RỒI MỚI GHÉ BLOG. 24/12/2015

THÁNG 5 CỦA MAI (2016)


Có một mùa, Mai chớm nụ tháng Năm.
Giữa trời trong, mây xanh và rất nắng
Lòng Ba vui, chỉ dấu trong thầm lặng
Mẹ rạng ngời, tất bật với thương yêu.
🌹🍀
Con lớn khôn, Ba vất vả trăm chiều,
Mẹ oằn vai gánh một đời khó nhọc.
Nghĩa sinh thành tạo hình hài dáng vóc.
Ơn dưỡng dục nâng bước cả đời con.