Thứ Tư, 15 tháng 2, 2017

BÌNH YÊN MỘT CHỐN

 đang  cảm thấy BÌNH YÊN MỘT CHỐN.
Lại ngao du về làng. Chẳng phải chốn sinh ra, cũng không phải là nơi nuôi dưỡng lớn lên, nhưng nhìn đâu cũng thấy bóng dáng quê nhà.

Đã sang tiết xuân mà khí trời vẫn còn tê tái. Mưa nghịch mùa làm ướt sũng cả bầu trời. Gió lùa trên cánh đồng, len lỏi qua từng ngõ ngách, ào vào những ngõ nhỏ quanh co, về bên giếng nước và dừng trước hiên nhà. Ngay bậu cửa, những câu chuyện cứ nối tiếp nhau tưởng như chẳng thể nào dứt được. Rồi tiếng cười nói, tiếng gà quang quác, tiếng chó sủa vu vơ, tiếng hàng tre xào xạc.... như xua tan giá lạnh, gác lại mọi ưu phiền.
BÌNH YÊN CỦA MỘT MẢNH LÀNG