Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2019

CHIỀU

Biết bao lần thương nhớ chiều quê nhà. Nắng cứ sóng sánh đổ dài, vàng ươm như rót mật. Cảnh vật hữu tình như một bức tranh thủy mặc, qua dãi dầu vẫn vẹn nguyên giữa xoay vần của thời gian. Chỉ có người là khác: tuổi mỗi ngày một nhiều thêm và thường đắm đuối trong hoài niệm. Thế có nghĩa là đã già rồi, chứ còn gì nữa. Nhỉ?🤣😀😜

Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2019

VẾT THƯƠNG

 
#Chuyenkhongcuariengai
Có vết thương nào không kèm theo nỗi đau?
- Lúc chập chững tập đi, có đứa trẻ nào tránh khỏi bị ngã sóng xoài, đôi khi kèm theo mặt mày lem luốc, tay chân bầm tím.
- Lớn lên một tí, táy máy nghịch dao, làm sao thoát khỏi một nhát cứa.
- Rồi học đòi tập đi xe đạp. Vòng xích đầu tiên chưa kịp khép đã bị té chỏng gọng. Vết sẹo như một gợi nhớ.
- Khi đã qua tuổi ấu thơ, đôi lúc vẫn lãnh một vết xước dài trên tay hay một cục u trên trán do lơ mơ, bất cẩn hoặc đầu óc còn nghiền ngẫm suy nghĩ vu vơ.
Nhưng rồi vết thương ngoài da sẽ lành theo năm tháng.
****
- Bước vào tuổi mộng mơ, chỉ vì một nụ cười, một ánh mắt của ai đó mà mất ngủ những ngày tiếp theo. Đến lúc nhận ra đang để trật nhịp trái tim vì một - người - dưng thì đã phải chịu cơn đau đầu, mệt mỏi.
- Thậm chí, khi đã tự tin về độ trưởng thành, chín chắn.... thì cũng có lúc chỉ muốn trốn vào góc riêng để quên đi những phiền hà của cảm xúc thường nhật.
Tự hỏi: nếu không phải do bản thân dễ dãi thì làm sao nó cào cấu được con tim? Và nỗi đau còn lại phải đeo mang vốn dĩ không thể thoát khỏi?
Vâng
Buồn hay vui, gần hay xa, vơi hay đầy....vẫn không thể né tránh. Bởi vì những đôi mắt trần gian làm sao biết được trên lớp cỏ xanh mượt sẽ có những "hố sâu"; phía sau lớp sương mù là đường rộng hay vực thẳm.... nếu như không giẫm bước vào!
Bất luận là vết thương nhỏ hay loang máu, khắc sâu hay sượt qua… thì vẫn mang đến một cảm giác ĐAU.
Sẽ mãi mãi là như thế!

DỆT CHẶNG ĐƯỜNG XUÂN


🍀🌹🌿🌅🎶
Vẫn luôn tâm niệm, mỗi đổi thay trong cuộc sống giống như một cột mốc đánh dấu từng chặng đường. Trước hay sau thì cũng gặp những lúc đường bằng phẳng, dễ đi, song không sao tránh khỏi bao khúc quanh co, gập ghềnh. Và trong những giây phút ấy, điều tuyệt diệu là có một người bạn thân thương bên cạnh.
Vâng, đổi thay có thể làm cho nhiều thứ khác đi, nhưng điều quan trọng là tâm luôn nghĩ, cảm xúc mãi dạt dào.
💕🌿🌹🍀🎶
Sao có thể không yêu quý. Sao có thể không nhớ những chặng đường ấy...
Như lúc này...

Thứ Ba, 12 tháng 2, 2019

BÌNH YÊN MỘT CHỐN



Mai Mai đang  cảm thấy BÌNH YÊN MỘT CHỐN.
Lại ngao du về làng. Chẳng phải chốn sinh ra, cũng không phải là nơi nuôi dưỡng lớn lên, nhưng nhìn đâu cũng thấy bóng dáng quê nhà.
Đã sang tiết xuân mà khí trời vẫn còn tê tái. Mưa nghịch mùa làm ướt sũng cả bầu trời. Gió lùa trên cánh đồng, len lỏi qua từng ngõ ngách, ào vào những ngõ nhỏ quanh co, về bên giếng nước và dừng trước hiên nhà. Ngay bậu cửa, những câu chuyện cứ nối tiếp nhau tưởng như chẳng thể nào dứt được. Rồi tiếng cười nói, tiếng gà quang quác, tiếng chó sủa vu vơ, tiếng hàng tre xào xạc.... như xua tan giá lạnh, gác lại mọi ưu phiền.
BÌNH YÊN CỦA MỘT MẢNH LÀNG

THÀNH PHỐ VÀO XUÂN

THÀNH PHỐ VÀO XUÂN
🌺🌲🌷🍀🎻🌹🎶
Sắc xuân Sài Gòn bên cạnh nét cổ truyền vẫn bừng lên sức trẻ trung hiện đại. Bất cứ ai đi qua những mùa xuân nơi đây đều không dấu nổi một cảm xúc khó tả: một chút hồ hởi, phấn khởi; một chút khát khao, hy vọng, kiếm tìm và cả một chút trăn trở, bâng khuâng. Dẫu Sài Gòn không phải là nơi sinh ra, nhưng đối với nhiều cư dân, đây chính là cái nôi cưu mang, chở che và chắp cánh cho rất nhiều thân phận; là quê hương thứ hai của những người xa xứ. Có lẽ vì thế mà họ đã gửi vào đây những tình cảm rất lạ.
🎻🌹🎶🌷👏🎇🌸🍻👪🍸💌🎆👍
Đi trong không gian của một năm mới sắp tới, thong dong tận hưởng hương xuân đang ùa về căng tràn sức sống, ta thấy Sài Gòn vừa quen vừa lạ từ những góc nhìn. 😃😍😄