Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

ANH VÀ EM


Anh ở rất gần và cũng rất xa
Em biết vậy, sao vẫn hoài mong đợi
Nỗi cô đơn bào cuộc đời mòn mỏi
Cắt vụn vặt bao hy vọng mong manh.

Có thể em chưa hiểu hết lòng anh
Như biết biển sâu nhưng không đo được
Em biết anh khát khao mà không hiểu
Anh của em hay của niềm cháy bỏng đam mê.

Như bầu trời kia, bình minh đến ráng chiều
Và như biển vợi thủy triều thương nhớ
Anh ở quanh em như làn gió thổi
Mát làn da mà chẳng nắm được đâu.

Như cầu vồng sau mưa óng ánh sắc màu
Chỉ hiện ra cho mọi thời mơ ước
Dẫu biết em, sự nén dồn tha thiết
Cất nỗi niềm trong sâu lắng tâm tư.

Anh xa, gần cũng chỉ như ảo ảnh
Thấp thoáng quanh em vời vợi vui, buồn
Vắt qua mắt em một thời thương nhớ
Quàng lên em sợi nắng bóng chiều vương.


GIẤU


Anh giấu mùa vào lối thênh thang
Bản nhạc mùa thu nửa chừng còn bỏ dở
Em nghe lòng mình rạn lên
và vỡ
Lối anh qua
khác lối em về...

Anh giấu mùa vào những bộn bề
Bàn tay vốc vụng về thương nhớ
Có lẽ quá xa
hay là không còn nữa?!
Len lén gọi nhau bỗng chốc tự dưng thừa...!

Anh vẫn về trên những ký ức thưa
Mùa chưa dứt, đan cài thành dĩ vãng
Một tiếng thở dài thành ra đứt quãng
Úp mặt vào tay nghe mệt nhọc chen qua...

Vẫn lối anh đi mưa suốt bao mùa
Đường em bước nắng khô sỏi đá
Thèm như cỏ cây, thèm như hoa lá
Biết khát xanh
và biết khát mưa!