Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2016

DỰ PHÒNG

(Viết cho người vừa nằm xuống chiều nay)


Bạn có thể dự phòng một đồ vật, một sự việc, một lần đong đếm. Nhưng trái tim, tâm hồn và tình yêu của một con người thì chẳng bao giờ làm như thế được. Người ta chẳng mãi ngây ngô để trở thành người chờ đợi, biến mình thành kẻ dự phòng. Bạn cũng không được phép dự phòng một trái tim, một tình yêu đối với bạn rất chân thành.
Chẳng ai có thể mãi mãi ở một vị trí. Cho nên bạn đừng tưởng mình luôn ở thế bề trên, nghĩ người ta ngây ngô rồi cho mình có quyền biến người ta thành người dự phòng theo ý của mình. Cuộc sống có thể làm người ta vấp ngã nhưng nó cũng làm họ sáng mắt. Nỗi đau có thể làm người ta khóc nhưng cũng làm người ta bừng tỉnh, biết cần làm gì với hiện tại. 
“Tình yêu có sức mạnh của nó, nhưng đừng nhân danh tình yêu để lúc vui thì biền biệt, lúc buồn thì đến quấn quýt tạm bợ lắm xót xa”. 
Bạn không muốn thì tại sao cứ dành tặng cho người khác.
Bạn không thể đem một con người, một trái tim, một tình yêu, một số phận để dự phòng khi bạn cũng là một con người. Và khi bạn xem tình yêu hay cuộc đời ai đó là dự phòng, nghĩa là bạn đang hạ thấp mình một cách đáng thương chứ không phải bạn đang xem thường tình cảm vấn vương của người ấy…
Người ta sẽ biết từ chối, dừng lại hay bước đi để chính mình cảm thấy nhẹ nhàng và thanh thản…
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Bình luận

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.