Thứ Ba, 7 tháng 3, 2017

VẾT THƯƠNG


Có vết thương nào không kèm theo nỗi đau?

- Lúc chập chững tập đi, có đứa trẻ nào tránh khỏi bị ngã sóng xoài, đôi khi kèm theo mặt mày lem luốc, tay chân bầm tím.
- Lớn lên một tí, táy máy nghịch dao, làm sao thoát khỏi một nhát cứa.
- Rồi học đòi tập đi xe đạp. Vòng xích đầu tiên chưa kịp khép đã bị té chỏng gọng. Vết sẹo như một gợi nhớ.
- Khi đã qua tuổi ấu thơ, đôi lúc vẫn lãnh một vết xước dài trên tay hay một cục u trên trán do lơ mơ, bất cẩn hoặc đầu óc còn nghiền ngẫm suy nghĩ vu vơ.
Nhưng rồi vết thương ngoài da sẽ lành theo năm tháng.
****
- Bước vào tuổi mộng mơ, chỉ vì một nụ cười, một ánh mắt của ai đó mà mất ngủ những ngày tiếp theo. Đến lúc nhận ra đang để trật nhịp trái tim vì một - người - dưng thì đã phải chịu cơn đau đầu, mệt mỏi.
- Thậm chí, khi đã tự tin về độ trưởng thành, chín chắn.... thì cũng có lúc chỉ muốn trốn vào góc riêng để quên đi những phiền hà của cảm xúc thường nhật.
Tự hỏi: nếu không phải do bản thân dễ dãi thì làm sao nó cào cấu được con tim? Và nỗi đau còn lại phải đeo mang vốn dĩ không thể thoát khỏi?
Vâng
Buồn hay vui, gần hay xa, vơi hay đầy....vẫn không thể né tránh. Bởi vì những đôi mắt trần gian làm sao biết được trên lớp cỏ xanh mượt sẽ có những "hố sâu"; phía sau lớp sương mù là đường rộng hay vực thẳm.... nếu như không giẫm bước vào!
Bất luận là vết thương nhỏ hay loang máu, khắc sâu hay sượt qua… thì vẫn mang đến một cảm giác ĐAU.
Sẽ mãi mãi là như thế!

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.