Ước gì gặp lại ngày xưa.
Thời gian trôi, để bây
giờ xa xăm.
Mới mà… đã mấy mươi năm.
Trưng Vương trường cũ –
nhớ mong ngày về!
Ngỡ đang đứng giữa trưa
hè
Sân trường phượng đỏ,
tiếng ve gọi bầy.
Lớp học xưa hãy còn đây
Ngói hồng nay đã phủ đầy
rêu phong.
Con luôn ghi đậm trong
lòng
Câu Kiều lắng đọng giọng
ngâm của thầy.
“Một đời người, một rừng
cây”1
Trồng bao thế hệ, hôm
nay trưởng thành.
Hoa râm thay mái tóc
xanh
Cho con vững bước tiến
nhanh vào đời.
Con luôn tâm niệm một
lời
(Khoa Thương mại Quốc tế - 20/11/2008)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.